G


ohquao
studio



b-side
coffee


F1

studio
 for event




khô mực
studio


F2

behalf
studio




F3
studio
for rent
  

F4

cactus room
workshop space







58/12 Pham Ngoc Thach, W.6,
D.3, HCMC

everday 9AM - 6PM

thenutshellsaigon@gmail.com
(+84) 335 194 414


︎ ︎ ︎


Kỳ Ta

*Closed For Submission




* 8/8 update: đã đến hạn đóng submission, BTC cám ơn tất cả các bạn đã nhiệt tình tham gia. Bạn có thể follow The NutshellCó Gì Đâu để cập nhật thông tin mới nhất về ngày triển lãm.

Sắp tới The Nutshell nắm tay với Có Gì Đâu sẽ tổ chức một trưng bày nhỏ mà chủ đề lớn, thuộc một phần của dự án này là một khu vực Kỳ Ta, nơi tụi mình thu thập các chia sẻ và tác phẩm từ các bạn, để chúng ta tạo ra được nhiều chiều ý kiến và trải nghiệm từ cộng đồng.


Khác biệt nào trên cơ thể mà bạn từng nghĩ: “Ước gì nó đẹp như người ta?”

Chúng mình luôn có những điểm khác biệt riêng mà chẳng ai có, dù là ba mẹ sinh ra hay một tai nạn nào đó đem đến. Cho dù bạn đã từng tự ti vì khác với những “vẻ đẹp quy chuẩn”. Chẳng hạn như chiếc cằm vuông thay vì V-line như mấy đứa bạn, đôi gò trước sau phẳng như màn hình TV, vết sẹo thiệt dài trên tay sau một lần té xe… Tất cả đều là điểm nhấn cho nét đẹp của riêng bạn.

Bạn có đang yêu sự “khác biệt” nào trên cơ thể mình hay không? Hãy chia sẻ với chúng mình nhé vì mỗi câu chuyện, tác phẩm bạn kể sẽ là nguồn cảm hứng cho những bạn khác thêm yêu vẻ đẹp khác-biệt của chính mình.

Bên dưới là các chia sẻ và bài tham dự từ cộng đồng, mời bạn xem qua:





Tui tin là dù cho cô em của tui đã từng trải tí xíu thì tui vẫn luôn tự tin là ẻm lúc nào cũng tươi mới và trong trắng. Suy nghĩ hơi khác bình thường này làm tui thấy lúc nào mình cũng luôn trẻ trung, hông biết lão hóa là gì luôn. Tụi mình luôn luôn trẻ đẹp và cô em của tụi mình cũng vậy. - Từ Cô em trong trắng - Bảo Hân
Tôi từng mong có thể đi phẫu thuật thẩm mỹ cho cặp chân dài và thon hơn vì sự mặc cảm về “cặp giò heo” vừa ngắn vừa mập này của mình. Nhưng đôi chân này đã cho tôi đi tới những vùng đất mới, trải nghiệm những điều hay ho. - 10 by Thúy Võ



Mình luôn tự ti về mắt mình. Mắt mình khá to so với một người "bình thường". Mỗi khi có ai đó gặp mình là họ đều cảm thán một câu "sao mắt cậu to thế!" và mình hoàn toàn có thể cảm nhận được việc mọi người sẽ nhìn mắt mình một cách đầy kì cục. Nhưng đấy cũng là điều tốt vì mình nghĩ đó cũng là điều mà mọi người sẽ nhớ về mình. - 12 Mắt by Nguyễn Quang Duy
Mình may mắn sinh ra là một người lành lặn và ít có khuyết điểm, tuy nhiên mình vẫn luôn hài lòng với tất cả những gì mình đang có, bởi mình nghĩ chúng ta không có gì phải tự ti vì bất cứ khuyết điểm nào. Sự xinh đẹp, sự không hoàn hảo được xây dựng từ cử chỉ, hành động và đời sống tâm hồn của chúng ta. Body Shaming, LGBT, Phân biệt sắc tộc, những điều này thật vô nghĩa khi chúng ta phải sống cuộc đời của chúng ta vì người khác. Chỉ cần là chính bản thân mình và chứng minh cho thế giới thấy mình là Ai. - 13 All Lives Matter by Nguyễn Anh Huy 


biến khác biệt thành những diệu kỳ   




Tôi từng ước cho cặp môi này mỏng và nhỏ lại vì bạn bè hay trêu là “đôi môi thịt bò”. Nhưng bây giờ thì yêu nó vô cùng vì môi dày hững hờ khiến bao người lờ đờ =))). - 11 by Thúy Võ
Tôi đã từng rất ghét bản thân, rất ghét những bộ phận trên cơ thể vì những lời phán xét xung quanh. Nhưng bây giờ tôi nhận ra chính những bộ phận “khác biệt” đó đều đem lại cho tôi niềm vui & những trải nghiệm cũng khác biệt. Tôi trân trọng và biết ơn những gì mình đang có trên cơ thể này.

Phải nói cái bụng mỡ là vấn đề ngàn năm khó giải quyết. Hồi xưa rất sự béo bụng nên hay ép mình ăn ít lại, hoặc nhịn đói 1 bữa. Bây giờ thì thật sự là vẫn sợ bị ngấn mỡ, nhưng vẫn thích ăn vì ăn là niềm vui mà?! Cho nên, giờ mình đi tập boxing, vừa khoẻ người, săn cơ, vừa có thể cho yêu chiều bản thân ăn uống thoải mái. - 09 by Thúy Võ


Đây là một mẩu chuyện (hi vọng là) vui & hoàn toàn có thật của mình. Từ bé đến lớn mình đã được ví von với cả một bữa tiệc buffet. Thú thực là món nào cũng ngon cả! - 14. Tôi & Đồ Ăn by Thuỳ Cốm 
Mình có nhiều hơn một vết sẹo ở trước ngực. Chúng đã ở đó từ lâu. Đủ lâu để mình quên mất mình đã có chúng ra sao. Và cũng đủ lâu để đôi lúc mình quên đi sự hiện diện của chúng dưới những lớp áo kín đáo. Nhưng sẽ có những lúc chúng nhói lên không cần một lý do, như đang khe khẽ nhắc mình về những gì đã qua. Mình không biết sẽ phải làm gì với chúng cả. Nhưng có lẽ mình sẽ học cách yêu thương chúng. Vì nếu không, ai sẽ thay mình yêu thương chúng, và đặt lên chúng những nụ hôn? - 15 Scars by Thảo H.



Năm lớp 11 mình mới tập lái xe, trộm vía, lúc mới tập được 3 tuần mình phóng một mình từ Sài Gòn ra Vũng Tàu thì không sao. Đến hôm sau đi học về tới gần nhà thì bị đâm, ngã dập mặt, bất tỉnh, mất trí nhớ (tạm thời), mặt nát ra như tương bần phải vào bệnh viện "phẫu thuật thẩm mỹ" bất đắc dĩ.
Cái lúc đấy mặt nó méo xẹo, môi vều ra như quả cà chua, mũi lệch, mắt xụp. Mình bất lực phết vì trước đấy cậy nhan sắc, cậy quyền uy trong trường (mình là thí sinh thi olympic thị phi nhất trường), đi cãi cọ với cả học sinh và đoàn trường. Nay mặt mày chảy xệ hết về bên phải, khâu chằng chịt, lại thêm nhiều người có hiềm khích. Tới thời tu rồi đấy, quý vị ạ. Xấu người nhưng phải đẹp nết không thôi xấu hết thì chết cũng chẳng ra nổi ngoài đồng. Rồi từ hôm tháo chỉ đến nay mặt mình nhìn cứ là lạ, môi lớn hơn, mắt nó xếch xếch như model, chẳng biết lúc khâu vá, bác sĩ có làm thêm cái gì vào quy trình không. Nói chung muốn đẹp cũng phải tu, quý vị ạ, rồi vẻ đẹp nội tại nó tự toả qua đường lỗ chân lông.


Ba đời nhà mình có một chiếc mũi to và (hơi) tẹt. Lúc nào mình cũng cảm nhận rất rõ có một vật chình ình trên mặt, nở ra như bị tẩm bột và bóp nghẹt sự tự tin vốn ít ỏi rồi thì chớ. Mình từng khóc dữ dội lắm. Vậy mà cũng có lúc viết một bài dài gửi tòa soạn, gọi nó là “quả cà chua vừa căng bóng vừa đo đỏ”. Tính trạng máu mủ của mình thật sự quá mạnh mẽ! - Mũi cà chua by Vũ Phương Chi
Sometimes I wish I could skin myself and start to develop my new skin. So that I won’t see these red bumpy dots on my back and chest. So that people won’t ask if it hurts or is itchy. So that people won’t look and make fun of it. But turns out it’ll be here to stay, like a part of my DNA strands. And I should learn how to make peace and live happily ever after with it. - 16 Bacne by Thảo H.


Theo mình, khi con người ta không ưng mắt điểm gì đấy ở bản thân mình (cơ thể, mặt mũi, ...) thì nó sẽ bị là khuyết điểm; chứ thực ra rất nhiều người, họ có thể sống hạnh phúc với những hạn chế của cơ thể mình thì không nên gọi nó là những khiếm khuyết.
Đối với mình, cái mũi tẹt có lẽ là cái ẩn chứa khá nhiều điều. Thực ra, bản thân mình hiện tại không phải là người quá quan tâm tới cái đẹp mà được quyết định bởi số đông. Nhưng khi mình đi học lúc bé, bạn bè ai cũng trêu, ai cũng gọi thẳng toẹt ra là mũi mình tẹt. Thậm chí, tên ở nhà của mình còn là "Tẹt" nè :)))) duyên thế nữa.
Mình thì không buồn đâu, nhưng cũng có suy nghĩ chứ. Bố mẹ hay ai đi đón mình hồi cấp 1 mà gọi là "Tẹt" là tôi bơ lun á :))) Về sau, bố mình cũng có bảo đặt tên mình như vậy là vì tên thật của mình đẹp rồi, nên cần 1 cái tên xấu để dễ nuôi mà cũng không phải ai cũng có cái tên ở nhà đâu, như anh mình á (làm gì có, nên quý lắm bố mẹ mình mới đặt á :)))) Mẹ mình thì nói dễ hiểu: Người châu Á nào mà mũi chẳng tẹt, không mũi tẹt thì thành con người khác à. Lúc đấy mình cũng 3 chấm lun !
Lúc mình lớn như bây giờ, mình thấy những chuyện như vậy dần trở nên bình thường hơn, thậm chí đôi lúc nó cũng là 1 điểm nhấn để ai đó đặc biệt chú ý tới mình, nhớ mình hơn. Như bạn thân cấp 2 của mình, lúc nào cũng gọi mình là "Nhật Tẹt" :)))) nên từ lúc nhận thức được điều đó, mình mới nghĩ đến việc cứ sống với những gì vốn có của bản thân có sao đâu :))) mà mình cũng sợ đau và xấu nữa nên chắc không có tương lai sửa mũi rồi! - Những điểm nhấn đáng (yêu) ghét by Nhật Hạ


Tuổi dậy thì mình rất tự ti về cơ thể mình, bởi mình có những đường cong nằm ra ngoài tiêu chuẩn cái đẹp mình hạc xương mai của phương Đông. Sau thời gian ở phương Tây, mình dần trở nên tự hào về cơ thể của mình và làm chủ được sự gợi cảm của bản thân. Mình không ngại trưng bày những đường cong, thay vì giấu diếm chúng như trước. Cơ thể của phụ nữ không phải là một mặt hàng để được người khác đánh giá hoặc để gợi dục, nó là một phần căn tính, sức mạnh mà mỗi phụ nữ chúng ta đều nên tự hào và trân trọng. Bức tranh này gồm bốn tự họa của mình ở những góc nhìn thân mật và gợi cảm, tôn lên những phần cơ thể mà nhìn qua dễ coi là gợi dục. Nhưng ba tự họa khỏa thân này đều hướng về cốt lõi là đứa trẻ ngây thơ bên trong. Những phần cơ thể gợi cảm không nhất thiết phải đánh lạc hướng người xem khỏi những giá trị cốt lõi trong mình – biểu hiện bởi hình tượng đứa trẻ ở giữa tranh. - 28 Nghi lễ Trưởng Thành (Rite of Passage) by Vân Khanh



Nàng e ấp kín đáo Nàng thích ẩn mình im lặng Nhưng nàng là dòng chảy vui sướng hằng ngày của tôi. Tôi cưng nàng như trứng Hứng nàng như hoa Yêu chiều nàng tha thiết. - 08 by Nghi Do




Bức tranh này thể hiện chân dung tự họa khi mình đang khóc. Xã hội thường cho rằng khóc là yếu đuối, xấu và cần phải giấu đi. Bức chân dung này phô bày khoảnh khắc cảm xúc riêng tư này một cách trần trụi, bởi khóc và buồn chẳng có gì cần phải xấu hổ và bị giấu diếm.
Dám đối mặt với cảm xúc của bản thân là một sức mạnh, một khả năng mà chúng ta nên rèn luyện. Bức tranh thể hiện một khoảnh khắc bất chợt như chất vấn người xem, khóc thì có gì phải giấu? - 29 Đêm tối by Vân Khanh

Ý tưởng cho bức vẽ này chỉ chợt bừng lên trong suy nghĩ của mình về "cách tiếp cận" theo lối tự nhiên nhất: Không phải tính từ "mềm" thì sẽ luôn đi cùng với "yếu". Cũng như việc phụ nữ cũng có thể mạnh mẽ và cứng cáp như bất kì ai.
"Phần cứng" đó có thể là kết quả của sự tôi luyện, bằng nước mắt, chịu đựng hay vượt qua nỗi thống khổ. Nó cũng sẽ phụ thuộc vào góc nhìn của bạn. Bạn sẽ chọn tiếp cận một cách tinh tế & tỏ ra trân trọng hay thô bạo & tạo tổn thương ở "Phần cứng". Dù sao thì, trong bức tranh này, mình muốn tôn vinh vẻ đẹp mềm mại và uyển chuyển của cơ thể nữ giới nhưng đồng thời cũng trân trọng những khía cạnh cứng cỏi trong tâm hồn họ.Có lẽ tuỳ vào cách đối xử của bạn mà người phụ nữ đó sẽ chọn việc dành cho bạn "phần mềm" hay "Phần Cứng". Cảm ơn các bạn đã xem tranh của mình. - 25 "Phần cứng" by Kokubo






Thể hiện suy nghĩ về thân thể và sự tự tin, cũng như cảm giác xấu hổ liên tục hiện ẩn trong tâm trí của mình. Có lúc mình cảm thấy tự tin về cơ thể qua những bộ quần áo, nhưng cũng có nhiều lúc mình cảm thấy xấu hổ vì không mặc vừa áo này, quần nọ, và hay so sánh với người khác. - 26 & 27 themindandthebody by Rosie Mai
Khi nói chuyện, mọi người thường không nhìn thẳng vào mắt mình để nói chuyện. Trong mọi bộ đồ mình mặc, dù bộ đồ có kín đáo thì nó vẫn gây chú ý. Nhưng mình có được một sự thoải mái và tự tin khi không phải quan tâm đến sự ngó ngàng của người khác. Mặc dù có lúc mình vẫn khó chịu về sự hiện diện của chúng, mình đã học cách chấp nhận cơ thể của mình và học cách yêu chúng. - 24 by artist bí mật :>


Mắt, vũ trụ và những giấc mộng. Mối liên kết vô hình, đằng sau đôi mắt kia chứa đọng những gì? Sẽ không ai có thể biết được, những bí mật sâu thẳm nhất, những xúc cảm đơn sơ nhất hay tất cả mọi điều, cũng chúng tựa như vũ trụ kia - ta sẽ chẳng bao giờ có thể hiểu và biết được chúng đang chứa đựng những gì, những bí ẩn và bí mật cất sâu, mãi mãi ta sẽ chẳng bao giờ có thể chạm đến được. Khi đôi mắt kia nhắm nghiền, để rồi dẫn ta đến một vũ trụ đầy mới lạ, những giấc mơ kia chứa đọng vũ trụ kì lạ ấy. - 23 Mắt, vũ trụ và những giấc mơ by Hồ Vĩ Cầm
Mình là một người có đôi bàn tay nhỏ nhắn nhưn ngón tay mình lại to và cong. Thêm nữa, là một người thuận tay trái , mình thường xuyên xảy ra những tai nạn nhỏ khiến bàn tay không được mịn màng và nuột nà như bao bạn khác. - 20 Me, myself and I by Thư Anh

Mình có một phần bắp tay và thân trên “to to”, “hơi to”, “hơi bự”, “to hơn so với tổng thể”. Đó là những cụm từ mình hay sử dụng để tự nói về phần thân trên và bắp tay của mình, và đôi khi, là nhận được từ mọi người xung quanh nữa. Mình tự ti về phần bắp tay và thân trên to nên không dám mặc áo dây mà chỉ luôn mặc áo có tay, còn để tóc dài để có thể che bớt đi nữa. Có một lần, mình lấy hết can đảm mặc áo dây đi chơi thì lại nhận được một lời bình luận rằng “hôm nay mập lên nhỉ”, mình chán nản quá chừng.
Nhưng mà những gì người khác nói chẳng quan trọng đâu nhỉ? Điều quan trọng nhất vẫn là mình đang học yêu bản thân nhiều hơn mỗi ngày, yêu cả những gì “to to” mà đã làm mình tự ti bấy lâu nay. Mình đã sáng tạo nên “To To” với đất sét, cô nàng mặ+G5c áo hai dây, tóc thì vén ra phía sau, để lộ ra phần thân trên và bắp tay của nàng. “To To” sẽ như là một người bạn cạnh bên nhắc nhở mình phải biết yêu thương chính cơ thể của mình. - 32 To To by Minh Thy




Suốt cấp hai mình là con gái mà toàn được gọi là "đười ươi, King Kong, khỉ đột" do mình nhiều lông qúa mà lông nó còn xoăn như dây điện thoại bàn đầu 2000 ấy. Dù mọi người gọi mình rậm rạp thế nhưng mình luôn thấy buồn cười tự hào mình có hệ lông thật dữ dội. Dữ dội đến mức độ gần 10 ra trường những người bạn chung trường nhưng không quá quen thân vẫn chả thể nào xóa nhòa kí ức về tên mình cũng như đôi chân lông lá đầy trìu mến sải bước trong sân trường của mình. - Lông làm nhớ thương by Vẫn - là - Trang



Đây là ảnh mình chụp cô bạn của mình, mình nhớ có 1 lần bạn mình tâm sự với mình rằng bạn ấy ngại thể hiện sự ham muốn vì sợ sẽ bị đánh giá. Đây cũng không phải lần đầu tiên mình được nghe chuyện như thế này, cá nhân mình cũng từng rất sợ khi nói về chuyện nhu cầu của bản thân. Nhưng khi gặp được người yêu thương mình, mình cảm thấy đó không phải là chuyện gì phải xấu hổ cả vì đó là nhu cầu của con người mà. Mình mong là các bạn nữ đừng bao giờ hổ thẹn vì yêu cầu những gì mình muốn nha. - 21 & 22 ‘Say đắm’ từ một bạn ẩn danh<3
Ai ai sinh ra cũng đều muốn mình có một cơ thể đẹp, mình cũng thế nhưng ngặt nỗi mình không thể cao được như những người bạn của mình. Mình dù thuộc đã qua độ tuổi phát triển chiều cao, cũng như thử rất nhiều cách nhưng chiều cao của mình ở mức 1m64 (hong được hẳn 1m65 bùn ghê). Mình dừng cao khi cuối cấp 2 và phải nhìn mọi người cao lên và cao hơn mình, đôi khi mình còn tự ti về chiều cao nên tổng thể ko đc đẹp như người ta. May mắn thay, tới bây giờ mình xem điều đó như một phước lành vì nó tạo cho mình một sự đối lập với đa số các bạn đồng trang lứa, chính nó mang đến cho mình sự khác biệt, cho mình cái nhìn khác về giá trị con người. - 17 Cái chân và những người bạn by Tuna Nghĩa

Yêu lấy chính mình có lẽ là điều khó khăn nhất trên đời khi phải sống trong một xã hội rộng lớn, nhỉ?. Phải biết trên biết dưới, biết nhìn trước ngó sau, biết bao dung độ lượng, biết thương lấy vạn vật, vân vân và vân vân. Đừng quên là mình cũng quan trọng, nếu không yêu được chính mình thì đâu thể yêu được người khác? - 18 & 19 "Thể" 体 by Minh Châu Trần



List of participants:
01-06. Đài Trang; 07. Bảo Hân; 08. Nghi Do; 09-11. Thúy Võ; 12. Nguyễn Quang Duy; 13. Nguyễn Anh Huy; 14. Thùy Cốm; 15-16. Thảo H; 17. Tuna Nghĩa; 18-19. Minh Châu Trần; 20. Thư Anh; 21-22. Ẩn Danh ; 23. Hồ Vĩ Cầm; 24. Ẩn Danh; 25. Kokubo; 26-27. Rosie Mai; 28-29. Vân Khánh; 30. Anh Phan; 31. Hà Phan; 32. Minh Thy; 33. Amy Amy; 34. Lưu Trang; 35. Trần Vệ Giang; 36. Song Nguyên; 37. Thou; 38. Tuyết Hân; 39. Thanh Giang; 40-43. Như Trần; 44-45. Minh Lại; 46. Phạm Nguyễn Trúc Linh; 47. Rednowagn; 48. Vinci Shine; 49. Thảo Lê; 50. Ha Vu; 51. Trà Nhữ; 52. Ẩn Danh; 53. Con Cá; ---; 60. Vincenzo Vu; 61. Nguyễn Duy; 62. 1000; 63. Nguyễn Thùy; 64-66. Thương Nguyễn; 67. Méo Mó; 68-72; Lý Gia Hân; 73. Gương; 74. Sha Marvel; 75. Leni; 76. Nguyễn Huỳnh Vĩ Hòa




Cám ơn các bạn đã tham gia dự án, các bạn đã giúp lan tỏa những câu chuyện tích cực, giúp mọi người thêm yêu bản thân mình, tự tin với những gì họ có.


Vì sau cùng, mọi thứ thật ra cũng “Có gì đâu”.



58/12 pham ngoc thach, w.6, d.3, hcmc



hotline: (+84) 335 194 414




everyday 9am - 6pm


︎  ︎  ︎